matdanvt
03-07-2012, 01:52 PM
Anh giấu mình bỏ nước mắt vào túi,
Nơi sân ga chỉ dám đứng lặng thầm.
Rồi tập đếm một - hai - ba và bốn.
Cố mỉm cười dù túi ướt trĩu vai.
Khi em cách - cổng chừng tầm ba bước,
Anh cố gọi, nhưng cứ nghẹn đáy lòng.
Khi chân bước chỉ còn tầm hai với.
Anh cố níu, mà tay mãi không lên.
Rồi bất chợt đường như xa vạn dặm,
Bất chợt tiễn đưa,
bất chợt rời.
...
Ngay khi ấy lòng anh thành hai nửa.
Nửa chết bây giờ, nửa cứ sống cô đơn...
Nơi sân ga chỉ dám đứng lặng thầm.
Rồi tập đếm một - hai - ba và bốn.
Cố mỉm cười dù túi ướt trĩu vai.
Khi em cách - cổng chừng tầm ba bước,
Anh cố gọi, nhưng cứ nghẹn đáy lòng.
Khi chân bước chỉ còn tầm hai với.
Anh cố níu, mà tay mãi không lên.
Rồi bất chợt đường như xa vạn dặm,
Bất chợt tiễn đưa,
bất chợt rời.
...
Ngay khi ấy lòng anh thành hai nửa.
Nửa chết bây giờ, nửa cứ sống cô đơn...