luudao407
03-07-2012, 02:02 PM
Những vần thơ viết toàn bằng máu lệ.
Kết thành dòng lời nứt nghẹn con tim.
Bởi vì yêu mà ai bỏ công tìm.
Nhưng ngang trái làm con tim tan nát.
Làm sao hơn ? Khi hồn người mục nát.
Chẳng còn gì ! Chỉ bụi cát mà thôi.
Mà khi xưa đã ví ánh sao trời.
Nay chợt tắt làm đời ai phải khổ.
Rồi biến thành ! Người kiếp số cô đơn.
Luôn ủy mị và hờn trách cuộc đời.
Tình không thật ! Cõi lòng người gian dối.
Nên thơ buồn toàn tình cảnh trái ngang.
Cũng như tôi xưa đã từng hụt hẫng.
Lụy chữ tình nên nuốt đắng chua cay.
Sống cô đơn trong thế giới đọa đày.
Mang tâm trạng như hồn ma lơ đãng.
Ngày giờ đây chuyện đã là dĩ vãng.
Đã phai mờ và quên lãng ... tháng năm.
Người cũng nên đừng giữ mãi trong tâm.
Tình đã vỡ ! Trầm ngâm hoài sẽ khổ
st
Kết thành dòng lời nứt nghẹn con tim.
Bởi vì yêu mà ai bỏ công tìm.
Nhưng ngang trái làm con tim tan nát.
Làm sao hơn ? Khi hồn người mục nát.
Chẳng còn gì ! Chỉ bụi cát mà thôi.
Mà khi xưa đã ví ánh sao trời.
Nay chợt tắt làm đời ai phải khổ.
Rồi biến thành ! Người kiếp số cô đơn.
Luôn ủy mị và hờn trách cuộc đời.
Tình không thật ! Cõi lòng người gian dối.
Nên thơ buồn toàn tình cảnh trái ngang.
Cũng như tôi xưa đã từng hụt hẫng.
Lụy chữ tình nên nuốt đắng chua cay.
Sống cô đơn trong thế giới đọa đày.
Mang tâm trạng như hồn ma lơ đãng.
Ngày giờ đây chuyện đã là dĩ vãng.
Đã phai mờ và quên lãng ... tháng năm.
Người cũng nên đừng giữ mãi trong tâm.
Tình đã vỡ ! Trầm ngâm hoài sẽ khổ
st