Chương 4 : Tranh bảo bối, cố nhân gặp lại
http://khuvuonthiensu.files.wordpres...pg?w=590&h=417
Ngồi trên xe ngựa đung đưa hai chân như trẻ con cô thoải mái hưởng thụ cảm giác lạc vào rừng rú thiên nhiên. Bỗng nhiên nghe tiếng ngầm nhỏ của Hỏa Lang cùng Tiểu Tuyết trong xe, lại nhìn Hắc Bạch Mao đang sừng lông lên cảnh giác cô đoán chắc sắp có chuyện xảy ra nên cô cẩn thận nắm chặt Hoa Cốt tiên trên cánh tay chuẩn bị cho chuyện sắp xảy đến
Quả nhiên, từ trong bụi rậm phóng ra là hắc y nam tử. Nam tử này, khí thái bất phàm, mái tóc dài đen nhẹ tung bay, ánh mắt như vô hồn nhìn đám thú cùng Hoa Cốt tiên trên cánh tay cô rồi lại quay sang nhìn cô sau đó nói một câu
_ “để lại thánh thú và Hoa Cốt Tiên, ta sẽ thả cô đi” cô tức giận đến phồng má
_ “hứ, Hoa Cốt tiên ta đã trích máu nhận chủ, đám thú này cũng đã thi lễ chấp nhận ta làm chủ nhân, cớ gì ngươi đòi lấy đám thú này của ta?! Ngươi có tư cách gì chứ?!”
_ “thánh thú cùng Hoa Cốt tiên là của ngoại tổ mẫu của ta, chỉ truyền cho người trong nhà, ta là cháu trai của bà ấy tất nhiên có tư cách còn ngươi có tư cách gì tiếp quản chúng?!”
_ “hứ, đám thú này ta đã nắm trong tay chúng cũng đã nhận ta làm chủ. Ta tuyệt đối không thả chúng ra!”
_ “vậy tùy ngươi, đó là do ngươi đã định” hắn nhẹ nhàng nói một câu thì y bào liền bay lên. Trong chớp mắt đã thấy hắn xuất hiện bên cạnh cô. Tiểu Tuyết đứng chắn trước mặt cô bảo vệ cho cô còn Hắc Bạch Mao cản đường hắn, vì chúng là thánh thú nên hắn cũng không dám ra tay mạnh dù đám mèo đó hắn rất dễ dàng mà đánh bay chúng ra. Hỏa Lang thì đứng ở một ngóc nhỏ tru một tiếng thật dài đến ghê rợn, các loài thú trong khu rừng lúc đó đều hoảng loạn chạy đi như đang sợ hãi điều gì đó. Chẳng bao lâu sau, một đàn sói lông xám chạy đến. Tất cả chúng đều rất to lớn dù chẳng to bằng với Hỏa Lang, ánh mắt chúng đầy sát khí hướng về hắc y nam nhân. Chúng lao vào hắc y nam nhân tấn công hắn, thấy tình hình không ổn cô ra lệnh cho Hỏa Lang giữ chân hắn đừng giết hắn để cô và đám thú chạy trốn. Hỏa Lang liền vâng mệnh ra lệnh cho đám sói cản chân hắn còn tách ra vài con sói để kéo mã xa chạy nhanh hơn. Cô cùng đám thú cấp tốc chạy khỏi hắn. Đi rất xa, rất lâu chẳng dừng lại cô nhìn thấy phía trước sắp đến cổng kinh thành Thùy Thiên quốc.
_ “Hỏa Lang, Hỏa Lang, sắp đến kinh thành rồi, ngươi mau vào trong mã xa đi, kẻo không người dân quanh đây sẽ sợ đó, ngươi vào mã xa đi” Hỏa Lang nghe lời cô bước vào mã xa giấu mình còn đám sói giúp cô kéo xe kia cô cũng bảo chúng quay về với đàn. Thúc ngựa đi về phía cổng của kinh thành cô thong dong đung đưa chân bước vào thành. Người dân xung quanh đang bàn tán rất sôi động, cô nghe lỏm cũng không ít
_ “này, nghe nói Mãn Nguyệt lâu đang mở Bách Hoa Hội đấy” người qua đường Giáp nói
_ “Mãn Nguyệt lâu sao?! Được, ta sẽ đến đó liền” người qua đường Ất đáp lại nghe đến Mãn Nguyệt lâu cô không khỏi nghi ngờ đây rất có khả năng là Mãn Nguyệt lâu của các tỷ muội cô. Cô đi đến hỏi một người qua đường để chắc chắn
_ “cô nương cho ta hỏi, vì sao hôm nay kinh thành náo nhiệt đến như thế?”
Vị cô nương kia nhìn cô liền biết là từ nơi khác đến nên cũng tận tình trả lời “hôm nay Mãn Nguyệt lâu mở Bách Hoa Hội chiêu đãi các khách nhân. Không phân biệt nam nữ đều có thể tham gia nên ai cũng đi đến đó cả”
_ “vậy cô nương cho ta hỏi, Mãn Nguyệt lâu là nơi như thế nào?”
_ “Mãn Nguyệt lâu là đệ nhất thanh lâu ở đây, điều lạ là ở Mãn Nguyệt lâu chỉ bán nghệ không bán thân, các cô nương muốn vào đó đều phải là kỳ nữ đệ nhất, cầm kỳ thi họa lẫn ca vũ ít nhất phải giỏi một thứ. Không chỉ thế, trù ẩm ở Mãn Nguyệt lâu cũng cực kỳ hấp dẫn, có ba món chính là Mãn Nguyệt Viên Tiêu, Tỷ Muội Đoàn Viên và Triệt Nguyệt Tình Thâm là nổi tiếng nhất. Ta cũng muốn thử đến xin việc ở Mãn Nguyệt lâu đây”
_ “cảm ơn cô nương đã chỉ bảo” cô đã xác định Mãn Nguyệt lâu kia chính là Mãn Nguyệt lâu của các tỷ muội mà cô đang tìm kiếm nên liền xuôi theo dòng người đi đến Mãn Nguyệt lâu
+++++
Đứng trước cổng Mãn Nguyệt lâu cô thầm đánh giá đôi chút về nó và nhìn vào bên trong, một nữ nhân xinh đẹp tựa thiên tiên đang ca múa trên đài. Bài hát đó, là Hồ Ly Trắng, ca khúc mà cô và Kỳ nhi tỷ đã từng nghe qua rất nhiều lần
_ “tìm được rồi, cuối cùng cũng tìm được rồi, chắc chắn là tỷ ấy”
Kỳ nhi tỷ sau khi hát xong liền rút lui xuống đài. Cô định chạy theo thì bỗng một người đứng chắn trước mặt cô, có vẻ như là bảo tiêu của lâu
_ “vị đại ca này, trên bảng ghi là không phân biệt nam nữ nha, sao lại cản đường của ta”
_ “Tiểu muội, đây là thanh lâu, muội khi lớn một chút hãy đảo lại đi nha” giỏi lắm, bổn cô nương đây đã 17 tuổi mà còn gọi tiểu muội, tức chết ta a! kiếp trước thì gương mặt già trước tuổi, kiếp này lại trẻ hơn tuổi, cái nào cũng phiền hết a! đang nổi cơn bão trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh thì bỗng có bóng trắng vượt qua mặt cô. Nhân cơ hội cô la lớn
_ “ai nha, Tiểu Tuyết không được chạy, có ai không bắt con bạch hổ lại dùm với” nghe thấy lời nói của cô ai cũng chạy tán loạn, nhân cơ hội cô đuổi theo Tiểu Tuyết đi vào trong
Chạy đến hậu viện của lâu cô nhìn thấy Tiểu Tuyết đang ngặm cái bánh còn Kỳ nhi tỷ ngồi trước mặt nó để… khụ…. dụ dỗ
_ “ăn đi, ngon không? chủ mày đâu, nếu không có theo ta đi, ta không bạc đãi đâu nha, ngày ba bữa, tháng năm ngày nghỉ, thức ăn ta làm ngon lắm nha”
_ “tỷ chớ mà dụ dỗ nó à nha” cô bước ra cười hì hì với Kỳ nhi tỷ
_ “tiểu muội, muội là ai? Sao lại vào đây?!”
_ “ưm, muội là người Diễm Minh quốc, ngàn dặm xa xôi đến đây gặp các tỷ tỷcủa mình”
_ “vậy bọn họ là ai? Tên gì? Sao lại nhẫn tâm bỏ một cô bé xinh đẹp như muội, nói đi tỷ tìm giúp cho không thì ở lại nơi đây cũng được” hắc hắc, cá đã cắn câu, cô tiếp tục vờn con mồi
_ “bọn họ a! đúng là nhẫn tâm nha, muội có một sư phụ, rất nhiều tỷ tỷ, Zổ tỷ, Pra tỷ, Lệ Phong tỷ, Tiểu Miêu tỷ, Hàn Nguyệt tỷ và còn một Kỳ nhi tỷ nữa a~” chống cầm nhìn Kỳ nhi tỷ cô ý cười đầy mắt
_ “tên nghe quen quá ta, hưm… à nhớ rồi” Kỳ nhi tỷ lao qua ôm lấy cô “Tiểu Thiên Sứ muội muội, quá đáng, nhận ra mà còn đùa tỷ như vậy xem tỷ cho muội biết tay” Kỳ nhi tỷ vừa dứt lời liền giơ tay lên cù cô
Không phải chứ (>O<) cô sợ nhất là bị cù à nha, cười đến đau bụng rồi
_ “ha ha… muội… xin lỗi mà… không dám nữa… tha cho muội đi, nhột quá”
Kỳ nhi tỷ buông cô ra thì lại xuất hiện Hỏa Lang cùng Tiểu Tuyết đang chạy đến muốn chơi đùa, chuyện lạ à nha~ Hỏa Lang mà cũng muốn chơi, chắc là có nguyên nhân đây, bất quá cô cũng chưa muốn tìm hiểu
Kỳ nhi tỷ và cô ngồi xuống bàn trò chuyện rất lâu, sau đó Kỳ nhi tỷ dẫn cô đi đến Thiên Sứ các vốn đã chuẩn bị sẵn cho cô từ trước. Kỳ nhi tỷ rất thích Tiểu Tuyết nên cô quyết định tặng Tiểu Tuyết cho tỷ ấy luôn, còn có Kỳ nhi tỷ cho cô xem Tiểu Vũ của tỷ ấy là một Thất Sắc điểu nhờ cô huấn luyện nó nghe lời hơn, cô nhìn nó một chút và giở vài chiêu ra, trong vòng một giờ liền khiến Tiểu Vũ sợ hãi nghe lời làm Kỳ nhi tỷ khen đi khen lại
Tuy nhiên, chưa gặp được bao lâu Kỳ nhi tỷ lại phải đi Mạn Châu làm cô tiếc đứt ruột
_ “tỷ tỷ, mới gặp thôi mà” mắt cô đã muốn khóc rồi
_ “tỷ thật sự có việc, Cua tỷ thì hay có việc nên đi đến mấy ngày lận, tỷ gửi thư báo cho Zổ tỷ rồi, còn Su muội cũng nàng ta về lâu đi nha” Kỳ nhi tỷ cười cười nắm tay cô
_ “tỷ đi bảo trọng nha tỷ” vẫy tay tiễn mã xa của Kỳ nhi tỷ, cô bước vào lâu.
Qua thời gian ở cùng Kỳ nhi tỷ nên những người trong lâu đều đã quen thuộc với cô, tuy nhiên khi họ nghe nói Kỳ nhi tỷ phải đi và giao lại công việc của lâu cho cô quản lý liền không khỏi tức giận.
Nhìn đi nhìn lại cô dù đã 17 nhưng nhìn cứ như là 14, trẻ rất nhiều so với tuổi thật mà cô thì không có nói rõ tuổi của mình làm mọi người cứ tưởng cô mới 13, 14 gì đó nên không cam lòng là phải. Đặc biệt là một tên quản sự Phùng Khánh ở đây cực kỳ kỳ thị cô khiến cô rất khó chịu
Sau khi Kỳ nhi tỷ đi được một ngày cô cũng bắt đầu chán nản với việc chỉ đi vòng vòng trong lâu mà chẳng làm gì, quyết định rồi! phá lâu thôi
Nói là làm, cô lấy số tiền có được từ đống trân phẩm thái hậu Mạc Nhiên ban cho lúc trước để xây… hồ bơi ~
Hắc hắc, mọi người mà về chắc vui lắm đây. Lựa chọn ra những thợ xây dựng giỏi nhất cô bắt đầu dự án xây dựng. Sẽ tuyệt lắm đây, còn phải thiết kế đồ bơi cho mọi người nữa chứ, sắp xếp cho thợ xây làm một cái hồ bơi rộng lớn nhưng không sâu (vì cô không biết bơi) cô thì mua một đống vải làm ra những đồ bơi tuyệt nhất thích hợp cho mọi người. Hắc hắc, sẽ tuyệt lắm đây! Về phải rủ mọi người đi bơi mới được
Đang tung tăng ôm đống vải về lâu thì cô nhìn thấy một lão bản tiệm rượu đang đánh đập một con chuột. A! không phải, là sóc chứ? hay là chuột ta? Vừa giống chuột vừa giống sóc lại có phần giống con thỏ nữa, chẳng biết giống gì thế nhưng cái quan trọng là lão bản tiệm rượu kia quả thực là đánh người quá đáng, ax không phải, là đánh chuột quá đáng chứ. Cô lại thuộc diện người quý mạng động vật còn hơn cả mạng người nên dĩ nhiên… nổi bão
_ “MAU DỪNG TAY CHO BỔN CÔ NƯƠNG” tiếng nói trong trẻo nhưng lại đầy khí thế và lạnh lùng khiến cho lão bản kia sợ hãi dừng tay lại và nhìn về phía phát ra tiếng nói. Lão nhìn thấy một tiểu cô nương tầm 13-14 tuổi đang ôm một đống vải vóc lụa là. Nàng mặc quần áo màu tím sang trọng, mái tóc dài đến chấm đất được buộc thành hai chùm vô cùng có dáng điệu… trẻ con
_ “tiểu cô nương à, con chuột này cứ chui vào vò rượu mà lão ủ để uống không à, nó không có tiền trả thì phải đánh nó bù trừ chứ sao? Cớ sao cô lại cản?” tức a! cô rõ ràng 17 rồi à nha, sao ai cũng nhìn cô thành tiểu cô nương thế này
_ “nếu nó uống rượu của ông, ta sẽ trả. Đi theo ta đến Mãn Nguyệt lâu!” dù gì tiền của lâu cũng nhiều vả lại tiền cô đem theo cũng đều dùng để mua đống vải kia rồi nên ko thể trả tiền bây giờ được.
Đám người xung quanh nghe được cô ở Mãn Nguyệt lâu liền không khỏi trầm trồ lên, Mãn Nguyệt lâu rất nổi tiếng, ai dám động vào người trong lâu đều khó sống. Bỗng từ đâu xuất hiện một hoa hoa công tử đi đến đứng trước mặt cô, hắn dùng cây quạt giấy mạt hạng của hắn nâng cằm cô lên xem xét kỹ lưỡng
_ “quả là hàng tốt, tương lai sau này chắc chắn sẽ là đệ nhất kỹ nữ. Nàng hãy bỏ cái thanh lâu giả tốt đẹp kia để theo bổn công tử về làm thiếp đi”
Cô nổi bão rồi à nha, cô ghét nhất cái hạng người khiếm nhã như thế à. Còn dùng cái cây quạt đó để chạm vào mặt cô nữa. Tức a! lấy tay gạt cây quạt ra khỏi mặt cô tát hắn một cái thật đau. Dường như bất ngờ về việc bị cô đánh hắn thoáng chốc giật mình rồi tức giận ra lệnh cho đám tay chân hắn bắt lấy cô. Thở dài một hơi cô sao có cảm giác đây giống chuyện thường gặp trong phim cổ trang quá vậy nè
Thả lỏng cánh tay ra để Hoa Cốt tiên được quấn cẩn thận trên cánh tay rơi ra ngoài, cổ tay khẽ lay động liền đánh ngã bọn tay sai, cô vươn Hoa Cốt tiên ra xa, quấn lấy cổ của tên hoa hoa công tử khiếm nhã lúc nãy làm hắn vô cùng khó thở mà giãy dụa
_ “lần sau đừng xem thường nữ nhân như thế, và cũng đừng có nói xấu Mãn Nguyệt lâu, nếu không ngươi sẽ phải đối mặt với nhiều thế lực đấy” cô thu Hoa Cốt tiên lại và vỗ vỗ tay, một đám mèo chạy đến bên người tên hoa hoa công tử kia cùng đám tay sai mà loạn cào, cào đi, cào đi, cào nát mặt bọn hắn. quay lưng ôm lấy con chuột giống sóc kia đi cô chẳng hề có ý định ra lệnh cho đám mèo ngừng cào bọn người đó
|